Không cần làm hoa để rực rỡ nổi bật.
| Xu |
Làm lá thôi, và lặng lẽ xanh…
Đó là những ngày chúng ta chưa có gì, nhưng cảm giác như đã có tất cả. Thời gian lặng lẽ lùi xa, nhường chỗ cho tất cả vô tư, dại khờ và nông nổi. Cuộc sống giản đơn chỉ quanh quẩn giữa ba điểm thẳng hàng: Nhà – trường học – quán ăn. Thế giới lúc bấy giờ chưa đủ lớn, tâm hồn cũng chưa biết cách đua đòi hời hợt, vẫn còn đủ thơ ngây để bận lòng:
“Sự trầm mặc của cậu ấy có ý nghĩa gì?”
“Sự dịu dàng của cô ấy liệu sẽ dành cho ai?”
Tâm tình bức bối nhanh chóng dịu lại khi bắt gặp ánh mắt có hơi ấm. Vòng xe lăn nhanh lẫn vào bóng cây xanh thẫm, chở theo những câu hát ai đó từng ngâm nga. Mang theo cả mùa hạ đã trôi xa, và tuổi trẻ không bao giờ quay lại…
Tình cảm hồn nhiên, non dại đầu đời, ngỡ tưởng chỉ là một nắm không khí lạnh, xoa tay vài cái rồi cho vào túi là hết, là xong. Ngờ đâu lại biến thành màn sương giăng mắc trong lòng. Không tan. Không hết. Theo ta từng bước trên con đường trưởng thành ít điều để nhớ và nhiều thứ muốn quên. Một lần ngoảnh lại phía sau, có bao giờ bạn tự hỏi những con người năm xưa từng cùng mình kề vai sát cánh, bây giờ đã trôi dạt về bến bờ nào? Những nụ cười mờ nhòa bởi cát bụi thời gian, màu áo trắng từ khi nào đã ngả vàng… Đến một ngày, tất cả được gọi tên bằng “kỷ niệm”. Đó cũng là lúc bạn nhận ra, nếu những lời muốn nói thực sự được nói ra, kỷ niệm tự nhiên sẽ không còn đẹp nữa.
Dời non lấp biển làm nên giá trị cuộc đời. Đúng. Nhưng ý nghĩa tận cùng của sự sống, đôi khi chỉ là trở thành một phiên bản tốt nhất của chính mình. Kiên trì theo đuổi khi người khác bỏ cuộc. Nỗ lực tin tưởng khi tất cả nghi ngờ. Như những chiếc lá xanh, dù không ai ngắm nhìn, không ai lắng nghe hay hiểu thấu. Vẫn lặng lẽ và bền bỉ xanh hết lòng.
Đọc “Nỗi buồn màu xanh lá”, bạn sẽ bắt gặp những nỗi buồn thật dịu dàng nối tiếp nhau qua từng trang sách, như một bàn tay bằng nước không ngừng nắm lấy trái tim: Buồn chỉ vừa đủ để lòng ngực nhói đau, nhưng vẫn thiếu để trào nước mắt. Buồn không đủ để giằng xé day dứt, nhưng dư thừa để cứ thế man mác, mơ hồ mang theo một đời…
Vẫn xoay quanh những chủ đề quen thuộc như tình bạn, tình yêu, những trăn trở về tương lai, khát vọng và ước mơ tuổi trẻ… Điểm khác biệt của tác phẩm lại đến từ văn phong tươi sáng, lãng mạn và đậm chất thơ, đúng như lời tâm sự của tác giả: “Với mình, nhịp điệu và sự mượt mà trong văn phong, tức lối thể hiện, đôi khi còn quan trọng hơn cả nội dung. Vì đời sống, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có chừng ấy nguyên tố mà thôi. Nên thay vì ép mình phải tạo ra những yếu tố khác biệt, mình lựa chọn cố gắng thể hiện những điều bình thường theo cách đặc biệt nhất có thể.”
NỖI BUỒN MÀU XANH LÁ phiên bản 2021 được bổ sung 20.000 từ gồm truyện ngắn mới và phần phụ lục khắc họa bối cảnh sáng tác, lý giải các tình tiết, ý nghĩa tên gọi, cũng như kể những câu chuyện bên lề, giúp đưa đến cho độc giả một góc nhìn đa chiều hơn về tác phẩm. Giờ thì bạn sẽ biết tại sao nỗi buồn lại có màu xanh lá mà không phải xanh dương? Tại sao mưa luôn xuất hiện trong rất nhiều phân đoạn? Hay thậm chí lý do mà tác giả chọn bút danh là Xu… Tất cả đều có trong phiên bản mới lần này.
Link đặt sách “Nỗi buồn màu xanh lá” với chữ ký tác giả:
Một số trích dẫn trong sách:
| Xu | Raxu Nguyễn.
Comments